Viết cho đàn ông tuổi hăm bảy
Đàn ông tuổi 27, ngưỡng chênh vênh giữa 25 và 30 tuổi, già chưa tới nhưng trẻ càng càng không. Nhưng từng ấy tuổi họ cũng nếm đủ mùi đời để con người thêm rắn rỏi, đủ để cảm nhận sự cần thiết của một gia đình sau những ngày rong ruổi mưu sinh.
Nhiều khi tha phương trên đấy khách, hạnh phúc bình dị chỉ là trở về bên gia đình. Có những ngày mài mặt trên công trường nắng gió, cơm quán sáng chiều, điều mong ước cuối ngày là bữa cơm gia đình. Với họ, hạnh phúc không phải là có nhiều chỗ để đi mà hạnh phúc đơn giản là có nơi để tìm về.
Đàn ông tuổi 27 biết trân trọng những gì mình có. Đàn ông tuổi 27 bắt đầu suy nghĩ về sự ổn định với một mái ấm gia đình cùng vợ hiền, con ngoan. Ở đàn ông tuổi 27, không còn những câu tán tỉnh vu vơ mà đã xác định một mối quan hệ “đường dài”, thận trọng trong tình cảm đôi lứa.
Thưa vắng dần những buổi nhậu, tụ tập thâu đêm suốt sáng, đàn ông tuổi 27 thích một mình trầm lắng bên ly café, bắt đầu ngẫm nghĩ về cuộc đời, số phận, những biến chuyển bản thân khi nhìn lại những chặng đường đã đi qua. Càng đi nhiều càng thấy mình hạn hẹp, 24 tuổi có mọi thứ, 26 tuổi mất hết, 27 tuổi bắt đầu làm lại. Đàn ông tuổi 27 có thể thất bại nhưng không bao giờ bị đánh bại.
Đàn ông tuổi 27 thôi hiếu thắng và bắt đầu bao dung hơn. 27 tuổi, đàn ông học cách nuốt nỗi đau vào lòng, bình tĩnh đối đầu những sóng gió ập đến. Không còn những bốc đồng tuổi 20, sẵn sàng gây gổ, văng tục, chửi thề, đàn ông tuổi 27 học cách dè dặt trong các tình huống, các mối quan hệ.
Bớt đi những ảo tưởng về bản thân, đàn ông tuổi 27 biết mình là ai và đang ở vị trí nào, thích chọn một bộ vest thay cho chiếc áo phông và quần jean rách gối, chọn bạn thay chọn bè.
Đàn ông tuổi 27, sống thật với chính mình, là chính mình.